Có những điều còn lại

Tặng các chiến sĩ lái xe Trường Sơn

CON ĐƯỜNG ẤY

Bụi đường lấp vết bánh xe lăn
Bụi và bụi bao trùm lên bụi
Trùm kín cả đoàn quân,
Cả những nơi bụi khói của đạn bom
Tiếng cười nói râm ran
Một khoảng trời sống động.

TỪ NƠI ẤY

Anh đã gặp em cô gái mở đường,
Không kịp hỏi tên
Cả quê em cũng vậy .
Chỉ nghe qua tiếng hát
Biết em người miền trung.
Mái tóc dài bám bụi
Của làn bom vừa rơi.
Bom trúng đường em lấp
Đêm làm tiêu dẫn đường
Nụ cười em duyên dáng
Hồn nhiên mà thanh thản
Đôi má em ửng hồng
Cô thanh niên xung phong

CHỈ THẾ THÔI

Cũng làm anh ngây ngất
Phút dừng chân ngắn ngủi
Gặp nhau chẳng được nhiều
Chiều hè trời ngả bóng
Anh phải xa em rồi.
Anh cùng xe lăn bánh
Chỉ để lại bụi đường
Mang theo anh hình bóng
Cô thanh niên xung phong.

ĐÃ LÂU RỒI EM NHỈ

Khoảng khắc nửa cuộc đời
Đêm đêm thầm nghĩ lại
Như vừa qua đó thôi.
Em ơi em có nhớ
Đường mòn Hồ Chí Minh,
Con đường ấy năm xưa
Đã nằm trong huyền thoại
Có những người còn lại
Là những người như em
Và những người như anh
7-2016

Bài này đã được đăng trong Non classé. Đánh dấu đường dẫn tĩnh.

Bình luận về bài viết này